NHÌN MƯA, NHỚ VỀ XỨ ĐẢO
Mưa rơi rả rích cả
ngày
Nhớ về Xứ Đảo, tràn đầy lòng tôi
Mưa rơi! thương nhớ cao vời
Nước mưa tràn ngập đầy
vơi khắp đường
Nhìn mưa tâm trí vấn vương
Sáng- trưa-chiều- tối, tưởng dường qua đêm
Mưa lúc lớn, lúc êm đềm
Hạt to, hạt nhỏ, càng thêm chạnh lòng
Bước đi trên phố thong dong
Để cho kỷ niệm đương không trở về
*
Ngày đó đầm ấm tràn trề
Bạn bè hội ngộ cùng về bên nhau
Không gian thoáng đãng muôn màu
Đảo Ngọc gặp gỡ, tâm đầu hiệp hoan
Một lòng, một dạ kết đoàn
Trao nhau lời ước vô vàn thiết tha
Bảo rằng: dù có cách xa
Trước sau như một, mặn mà mãi thôi
*
Giờ đây cách biệt xa xôi
Bạn đi phương ấy, để tôi một mình
Trong tim còn mãi bóng hình
Làm sao phai được vì tình chứa chan
Hôm qua ấm áp vô vàn
Hôm nay lạnh lẽo vì toàn thấy mưa
Đường ra Biển Đảo vẫn chừa
Mong ngày gặp lại cho vừa lòng nhau
Thời gian lặng lẽ qua mau
Kỷ niệm còn đấy! Dễ đâu phai mờ
*
Mượn trang Blog viết dòng thơ
Nơi này mình vẫn đón chờ đợi mong
Nhớ nhung gói gọn trong lòng
Nhìn mưa rơi mãi mà trông khắp trời
Cầu mong trong suốt cuộc đời
Biết thương, biết cảm với người với ta
HOÀI THANH (17h30 - 01/8/2013)
Kính tặng Thầy Nguyễn Thế Động, các bạn và hai cháu Mộng Thu, Mộng Huyền nhân chuyến vượt biển ra Đảo Ngọc (20 - 22/7/2013)
Trả lờiXóaNhớ về Đảo Ngọc người ơi!
Để cho tình nghĩa trọn đời thiết tha
Dù cho cách biệt rất xa
Vẫn luôn nhớ đến đậm đà mãi luôn