TRÂN
TRỌNG TUỔI GIÀ
Lâu nay, mình chưa có bài viết nào dành cho “Tuổi già”, mặc dù cũng có
vài bài viết về Cha Mẹ. Nhưng các Ngài đều đã ra đi vào cõi vĩnh hằng. Trong số
anh chị em của Cha Mẹ mình, các Vị ấy cũng đã lần lượt “ra đi”. Hiện giờ mình
chỉ còn duy nhất một người Dì út, năm nay
cũng đã ngoài tám mươi tuổi. Nhân chuyến đi hội thảo tại Phan Thiết, lúc về mình ghé thăm Dì, hai Dì cháu tâm sự khá nhiều. Dì khuyên mình những điều cần thiết trong
cuộc sống như: tinh thần đạo đức, tình yêu thương hiệp nhất, sự công bằng bác ái, giữ gìn sức khỏe,
hài hòa thân thiện với mọi người, thật thà trung thực trong lời nói việc làm,
tận tâm với công việc đang phụ trách, duy trì hạnh phúc gia đình, xây dựng mối
quan hệ thân thiết trong dòng tộc... Mình
chăm chú lắng nghe và hứa với
Dì sẽ cố gắng thực hiện như lời Dì khuyên bảo. Trước khi ra về, Dì đưa cho mình bài thơ và đề nghị
mình đọc cho kỹ để viết lại cho Dì một bài thơ khác, giúp Dì an vui trong tuổi già.
KHI
TUỔI VỀ GIÀ
Ai sinh ra cũng về già
Mắt mờ, chân chậm thật là khổ thay
Lại thêm nhức mỏi chân tay
Khòm lưng, mỏi gối, thân gầy xanh xao
Khi đi: bước thấp bước cao
Nếu không có gậy, té nhào lăn quay
Hàm răng cái rụng cái lay
Khi ăn ứ nghẹn, dâng đầy trào hơi
Hay quên, khó tính, dở người
Cháu con xa vắng, già thời tủi thân
*
Ra vào cũng thật khó khăn
Bước đi khập khiễng, ngã lăn trật giò
Lúc ăn được, chẳng ai cho
Đến khi đau bệnh: sữa bò, thịt heo
Mọi người ít để dõi theo
Nên buồn tủi phận, đơn neo cuộc đời
*
Tuổi già khổ lắm ai ơi !
Chỉ mong kết thúc cuộc đời cho xong
Sống đây mà cứ như không
Thôi đành chịu vậy, chẳng mong muốn gì
Thời gian vẫn cứ vội đi
Càng già càng khổ, sầu bi nghẹn ngào
Cháu con thông cảm cho nào!
Đừng có hất hủi hoặc xao lãng già ...
***
Thế mới biết nỗi khổ tâm của các cụ, mình là con
cháu mà chẳng để tâm tới gì hết. Qua lần thăm Dì và được Dì chỉ bảo, mình
đã sắp xếp lại công việc và thời gian để thường xuyên gọi điện thăm Dì (vì nơi mình ở và nhà Dì cách xa cả hơn hai trăm cây số). Mình
thấy Dì rất vui khi được con
cháu thăm hỏi. Giữ lời hứa với Dì, mình ra bưu
điện gởi lên cho Dì bài thơ mà
mình kính tặng Dì để Dì vơi bớt đi nỗi buồn của tuổi già.
TRẺ
- GIÀ VẪN MÃI BÊN NHAU
Dì ơi! Con đã nghe ra
Lời Dì chỉ dạy thật là đẹp thay
Giúp con ý lực tràn đầy
Cải thiện cuộc sống từ đây...mãi hoài
Thời gian còn rộng còn dài
Sống sao cho tốt, để Ngài yên tâm
Con đây đã có lỗi lầm
Quên đi bổn phận ân cần đến thăm
Để Dì đơn lẻ tủi
thân
Tuổi già bao nỗi băn khoăn một mình
*
Chúc Dì an mạnh yên bình
Sống vui, sống khỏe, đượm tình hoan ca
Tuổi già vẫn đẹp bao la
Giúp cho nhân thế đậm đà thân thương
Tuổi già sáng rạng mẫu gương
“Cây cao bóng cả” dẫn đường cháu con
Dựng xây cuộc sống đẹp hơn
Lạc quan phấn khởi, giận hờn xua tan
Trẻ già vẫn mãi hân hoan
Tâm tư tình cảm dâng tràn muôn nơi
Để cho ý nghĩa cuộc đời
Mãi luôn tỏa sáng rạng ngời bên nhau.
HOÀI THANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét