NHÂN NGÀY
CỦA MẸ
CHỦ NHẬT
THỨ HAI TRONG THÁNG 5 (13-5-2012)
TRÍCH
ĐOẠN TRONG LÁ THƯ
CỦA
THIÊN SINH GỞI CHO HOÀI THANH
Bạn Thanh mến!
Hoàn
cảnh của bạn cũng giống như mình. Cha mất khi mình mới 9 tuổi, nhưng mình vẫn
nhớ như in những lời Cha căn dặn. Vài ngày trước khi Cha ra đi , cha đã bắt
mình mặc áo tang cho cha xem, mình còn thích thú chạy quanh nhà (trẻ con ấy
mà). Mình nhớ mãi lần sau cùng, Cha ôm mình vào lòng là trước 3 giờ khi Cha
nhắm mắt xuôi tay. Những hình ảnh này không
bao giờ mình quên được.
Nỗi
đau mất Cha cũng dần dần dược nguôi ngoai, vì mình còn có Mẹ. Với Mẹ, mấy chục
năm sống chỉ có 2 mẹ con. Các anh chị đi làm ăn nơi xa, Mẹ đã lo cho mình từng
miếng cơm, giấc ngủ, Mẹ thức thâu đêm khi mình đau bệnh, Mẹ lo lắng khi mình đi
học xa nhà. Nuôi gà không dám ăn thịt, chỉ cầu mong gà đừng chết bán lấy tiền
gửi đóng học phí cho con. Mẹ quýnh quáng khi mình bị té ngã. Vì thế tình cảm mình dồn hết cho Mẹ và
chỉ cầu mong cho Mẹ sống thật lâu với mình. Nhưng rồi quy luật của Tạo Hóa đã
an bài: “Sinh – lão – bệnh – tử”, ai cũng đến tuổi già và phải chết.
Mình có một cảm nghĩ: trong tâm trí của
Mẹ, dù cả khi lớn tuổi đã lẫn, Mẹ luôn nghĩ về các con và cho rằng phải lo lắng
cho từng đứa con của Mẹ. Có lần mình thấy Mẹ ôm một cái gối. Mình hỏi Mẹ ôm cái
gì đó? Mẹ trả lời là “Ôm thằng Thiên chứ còn ôm ai nữa!”.
Bây giờ, Mẹ đã không còn, nhưng khi nghĩ về Mẹ hoặc nói với ai về Mẹ, mình
vẫn không cầm nổi nước mắt. Cũng rất may là khi Mẹ còn sống, mình đã không làm
Mẹ buồn, mình luôn thể hiện sự chăm sóc Mẹ một cách chu đáo, để rồi mình không
hối tiếc và ân hận. Chỉ tiếc rằng, Mẹ không còn nữa để mình có thể nhìn thấy mẹ
mỗi khi đi làm về, hoặc khi ra vào có mẹ, có con.
Đã 2 năm rồi, khi tham dự thánh lễ mồng 02 tết “Kính nhớ Tổ tiên, Ông
Bà, Cha Mẹ”, mình không sao cầm được
nước mắt, nó cứ tuôn trào vì mình rất nhớ mẹ. Giờ đây, ngồi viết những dòng thư
này cho bạn, mình cũng chẳng cầm được nước mắt, nói chi ngày xuân vắng Mẹ. Đã
gần 03 năm xa Mẹ nhưng mỗi dịp xuân đến tết về, lòng mình như trống vắng vì thiếu thốn một cái
gì đó to lớn lắm trong cuộc sống thân thương này. Ước gì đời con còn có Mẹ!
Bạn
Thanh à! Hạnh phúc cho ai còn có Cha Mẹ, đừng để Cha Mẹ phải buồn lòng, cũng đừng
để Cha Mẹ phải khóc vì mình; nhưng nếu có khóc là khóc vì tự hào, vì hạnh phúc
của các con. Đừng bao giờ nói với cha mẹ rằng: “Con đã khôn lớn trưởng thành
rồi, xin đừng lo cho con nữa”. Bởi vì trước mắt Cha Mẹ, dù chúng ta đã khôn
lớn, trưởng thành; chúng ta vẫn mãi là những người con nhỏ bé, dấu yêu, dễ
thương ... luôn cần được sự yêu thương,
săn sóc, chở che của Cha Mẹ.
Hãy
luôn kính trọng và chăm sóc cho Cha Mẹ thật chu đáo, dành những tình cảm chân
thành tha thiết cho các Ngài, lúc các Ngài còn sống cũng như khi đã qua đời. Đó
là biểu hiện lòng biết ơn và tình hiếu thảo đối với các Bậc sinh thành đã có
công nuôi nấng, dạy bảo chúng ta nên người như ngày hôm nay.
“Nước biển mênh mông, không đong đầy tình
Mẹ
Mây trời lồng lộng chẳng phủ kín công Cha”
THIÊN
SINH
***
TRÍCH
THƯ CỦA HOÀI THANH
HỒI
ÂM CHO THIÊN SINH
... ... ...
Mẹ ơi! Con đã về đây
Bao ngày xa vắng, tràn đầy nhớ thương
Bước chân trên những nẻo đường
Biết bao kỷ niệm vấn vương trong lòng
Bao ngày Mẹ ngóng đợi trông
Đứa con yêu quý sao không thấy về!
Mẹ buồn thui thủi ở quê
Con nơi thành phố mải mê học hành
Biết con mải miết công danh
Mẹ luôn khấn nguyện con thành tài ba
Hằng ngày đi lại vào ra
Trong căn nhà nhỏ, cũng là mái tranh
Chắt chiu gom góp để dành
Từng xu từng cắc, chẳng đành xài riêng
Siêng năng cần mẫn chăm chuyên
Tề gia nội trợ, dạy khuyên điều lành
*
Cháu con thường đến vây quanh
Thăm nom săn sóc, chúc lành Mẹ yêu
Đáp đền chẳng được bao nhiêu
Chỉ mong Mẹ sống thật nhiều thật lâu
*
Hôm nay chẳng thấy mẹ đâu
Lòng con đau xót, âu sầu khóc thương
Ra đi Mẹ dặn tận tường
Con phải cố gắng trọn đường công danh
Dựng xây cuộc sống an lành
Hài hòa thân thiện mới thành hiền nhân
Yêu thương hiệp nhất kết Thân
Điểm tô cuộc sống muôn lần thăng hoa
Phải luôn nhớ đến Mẹ Cha
Gia phong mẫu mực mới là con ngoan
Xa xôi cách trở dặm ngàn
Nhớ về Quê Tổ hợp đoàn cháu con
Mẹ Cha tuy khuất vẫn còn
Phù hộ con cháu trường tồn phúc vinh.
HOÀI THANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét