VỀ THÀNH PHỐ - ĐẾN ĐỒNG NAI
VỀ THÀNH PHỐ: TÌNH CẢM VẤN
VƯƠNG!
ĐẾN TRỊ AN: YÊU THƯƠNG NỒNG THẮM!
Nhận được thiệp
mời của bạn Minh Thiều (đang ở tại quận
Gò Vấp, thành phố Hồ Chí Minh). Chúng tôi 11 người (Hoài Thanh – Thiên Sinh – Thanh Thường – Đức Nguyện – Hồng Khanh –
Ngọc Tiến – Đức Định – Văn Trọng – Đình Phím – Lê Hơn và Nguyễn Phụ ) bao
một chuyến xe từ Kinh B đi thành phố Hồ Chí Minh và Đồng Nai để dự Lễ vu quy và
tiệc cưới của cháu Hà Thu (Quý nữ của anh
chị Thiều) kết hôn với Nguyễn Hoàng Phương Vy, một bạn trai cũng ở quận Gò
Vấp vào ngày chủ nhật 20 tháng 5 năm 2012.
4 giờ 30 sáng, xe chuyển
bánh từ phố Kinh B đi thành phố với tốc độ khá nhanh, nên khoảng 9 giờ 30,
chúng tôi đã có mặt tại Sài Gòn. Địa điểm dừng chân đầu tiên của chúng tôi là
tư gia bạn Đức Tân tại phường 13, quận Gò Vấp. Với ngôi nhà 2 tầng khá đẹp mắt,
tuy bề ngang không rộng lắm nhưng lại có chiều sâu tương đối dài. Trong nhà
được sắp xếp rất gọn gàng ngăn nắp, với đầy đủ mọi tiện nghi cho việc sinh hoạt
trong gia đình. Bạn Tân mời anh em dùng nước, nghỉ ngơi ít phút để lấy lại sức
khỏe sau gần 6 tiếng đồng hồ ngồi trên xe. Bạn nào muốn tắm rửa, vệ sinh cá
nhân hay “o bế” lại sắc đẹp, trang
phục... thì cứ tự nhiên vì nhà bạn Tân có tới 2 – 3 phòng tắm thoải mái.
10 giờ 40, chúng tôi cảm ơn và tạm biệt người
thân trong gia đình bạn Tân để sang Bạn Thiều dự lễ và dùng tiệc tại Hoa viên
tiệc cưới Hồng Phúc ở đường Phạm Văn Chiêu phường 9 quận Gò Vấp. Tại đây cũng
có các bạn từ Đồng Nai và thành phố đã đến, đó là các bạn: (Thanh Khiết – Văn Đát – Xuân Bảo – Văn Chương – Quốc Thắng – Văn Tính
– Văn Thi – Như Khuyến – Đức Tân – Bùi
Hài và Thanh Tài). Chúng tôi vào trong Hoa viên và chọn 2 bàn liền nhau
phía ngoài để dự tiệc và hiệp hoan với gia đình, đôi Tân hôn và Quý khách.
Chúng tôi cũng nhiệt tình tham gia chương trình văn nghệ “Hát cho Tình yêu” với 2 bài hợp ca (22 người) và hai bài đơn ca do bạn Đức Định và Văn Chương thể hiện, đã được đông
đảo Quý khách hưởng ứng. Dịp này, bạn Hoài Thanh (Lớp trưởng) đại diện cho tất cả các bạn phát biểu chúc mừng trong đó
có đoạn thơ sau:
...Vy gặp Thu vào buổi
sáng mùa đông
Đẹp tuyệt vời, Vy chỉ ngắm
và trông
Thu lẳng lặng nhìn từng
bông hoa thắm
Nét mặt xinh tươi bỗng ửng
hồng
*
Hôm nay nên vợ thành chồng
Thề yêu nhau mãi, một lòng
thủy chung
Yêu thương điệp điệp trùng
trùng
Hạnh phúc chan chứa, không
ngừng nẩy sinh
Chúc cho cuộc sống an bình
Trăm năm kết hợp vẹn tình
thiết tha
Để rồi:
Vy yêu Thu với mối tình
tha thiết
Từ buổi nào Thu có biết
hay không
Và hôm nay Tình đã đến
Ngày Hồng
Vy và Thu thành vợ chồng muôn
kiếp”
*
Thu cũng yêu Vy với mối
tình tha thiết
Của tấm lòng còn sáng nét
trinh nguyên
Thu chắp tay khẽ khấn một
lời nguyền
Nơi nhà mới là vợ hiền dâu
thảo...
Tiệc vui còn kéo dài, nhưng theo chương trình, chúng tôi còn đi
Đồng Nai, đến thăm một số bạn ở thành phố Biên Hòa và vào thác Trị An ngắm cảnh,
nên anh chị Thiều cũng thông cảm. Thế là chúng tôi lên xe đến nhà bạn Văn Tính
ở phường An Hòa, thành phố Biên Hòa. Nhà bạn Tính có xưởng mộc khá lớn chuyên
đóng các loại bàn ghế, tủ, giường... bằng gỗ với đủ loại kích cỡ và kiểu dáng.
Bạn Tính dẫn chúng tôi đi tham quan và giới thiệu hết một lượt các sản phẩm đã và
đang thực hiện, rồi lên phòng khách dùng nước, chụp hình lưu niệm. Anh chị Tính
- Mến và các cháu trong gia đình rất niềm nở vui vẻ, muốn mời chúng tôi ở lại
lâu hơn, nhưng thời gian đã về chiều, nên cũng phải tạm biệt các thành viên
trong gia đình anh chị Tính để đi Trị An cho kịp chương trình và kế hoạch đã đề
ra.
15 giờ, chúng tôi tới
nhà bạn Quốc Thắng tại xã Vĩnh Tân, huyện Vĩnh Cửu, tỉnh Đồng Nai. Tại đây do
thổ cư rộng rãi, nên bạn Thắng đề nghị Bác tài cho xe “lao xuống” sân nhà, rồi dẫn chúng tôi đi tham quan vườn cây ăn
trái và ao cá phía sau nhà. Bạn Thắng cho biết dưới ao có đủ các loại cá, đặc biệt
có cặp cá tai tượng, mỗi con khoảng chục ký. Gọi mãi cặp cá cũng không lên,
chúng tôi dùng mồi ném xuống, chúng mới nổi lên. Quả đúng vậy, cặp cá vừa lớn
vừa đẹp, nhưng chúng cũng chỉ ngoi lên một chút rồi lại lặn mất, thế là chúng
tôi trở vào nhà tâm sự nói chuyện một lát rồi tiếp tục lên đường vào Trị An
ngắm cảnh và thưởng thức hương vị của những món ăn “đặc sản miền rừng”.
Khung cảnh ở đây thật
là thoáng đãng, trong lành và mát mẻ. Vừa ngắm cảnh, chúng tôi vừa tận hưởng món
ăn “cheo rừng” và “chồn hương” thật tuyệt vời và ngon miệng.
Rung cảm trước vẻ đẹp của thiên nhiên, tình cảm bạn bè cùng những món ăn đặc
biệt, kết hợp với phần “Hát với nhau”
thật sôi động và vui vẻ. Một người bạn thân của bạn Quốc Thắng đang cư trú tại
Trị An đã kể cho chúng tôi nghe đôi nét về thác Trị An, mà chúng tôi cảm thấy
thật là cảm động về tình cảm của con người đã sống tại nơi đây:
“Thác Trị An ở trên sông
Đồng Nai, gần Xóm Cát, cách Biên Hòa khoảng 36 km. Thác Trị An là thác cuối
cùng trong dòng chảy của sông Đồng Nai, trước khi chảy vào vùng bình nguyên
miệt hạ. Có người từng ví von hình ảnh sống động của dòng sông Đồng Nai phía
trên thác Trị An như một “Sơn nữ” hồn nhiên, tràn đầy sức sống, nhảy tung tăng
qua bao ghềnh thác, thung lũng, núi đồi. Đến thác Trị An như một dấu ấn mà sông
bỗng hóa thân làm người phụ nữ hiền hòa, êm dịu, lặng hòa đổ vào vùng bình
nguyên mênh mông với dòng nước bao dung ôm lấy những cù lao, sông rạch nên thơ
hữu tình...
Khi tham quan Thác Trị An, các bạn sẽ
có dịp được nghe kể về nhiều chuyện tích dân gian gắn liền với nơi này thật là
thú vị. Chuyện về chàng dũng sĩ diệt thú dữ cứu dân làng, gắn với một người mở
đất vùng lam sơn chướng khí. Chuyện tình của đôi trai gái khác sắc tộc yêu
nhau, chàng trai và cô gái đã chết nhưng tình yêu của họ bất tử. Đây là một
trong những chuyện tích mang mô típ huyền thoại đẹp đẽ của tình yêu. Khi nghe
những câu chuyện huyền thoại đó, các bạn sẽ càng thấy thắng cảnh nơi đây thật là
tuyệt đẹp,để thỏa lòng cho trí tưởng
tượng được bay bổng với những chuyện tình thật lãng mạn, nên thơ. Chuyện kể về...
Một hoàng tử không rõ thuộc vương quốc nào, ở cách xa đó hàng trăm dặm
về phía Bắc, đã vượt biển phiêu lưu đây đó để thỏa mãn óc tò mò. Chàng ngược
sông Đồng Nai thì bị thổ dân da đỏ bắt giữ, đem nộp cho tù trưởng. Tù nhân bị
kết tội là kẻ dò thám, và bị kết án tử hình. Nhưng vì vóc dáng lực lưỡng và tỏ ra
là một dũng sĩ can trường, chàng được tù trưởng khoan dung và cho vào làm vệ
sĩ.
Một hôm người con gái của tù trưởng bộ lạc vào rừng chơi bị một con trăn lớn làm hại. Chàng vung gươm chém chết con trăn, cứu người con gái tù trưởng. Cảm động trước nghĩa cử hào phóng oai hùng của chàng trai, con gái tù trưởng xin với vua cha cho được kết hôn cùng chàng. Sống ít lâu chàng bắt đầu nhớ quê cũ và có ý muốn về cố quốc. Người tù trưởng mới sai dân bộ lạc đem đá ngăn giòng sông để chặn lối chàng rể ra biển tìm về quê hương. Nhân chỗ bờ đá ngăn sông, tù trưởng cho đắp một cây thiêng làm đàn tế thần bảo hộ đất nước hàng năm. Cây cầu ấy có liên quan đến vận mệnh của bộ lạc, nên chỉ có vua và một phù thủy trợ tế mới có quyền lên cầu. Còn bất cứ ai, hễ bước chân lên đó là chạm phải uy quyền của bách thần gây nên tai họa cho nòi giống đều bị kết tội tử hình.
Một hôm người con gái của tù trưởng bộ lạc vào rừng chơi bị một con trăn lớn làm hại. Chàng vung gươm chém chết con trăn, cứu người con gái tù trưởng. Cảm động trước nghĩa cử hào phóng oai hùng của chàng trai, con gái tù trưởng xin với vua cha cho được kết hôn cùng chàng. Sống ít lâu chàng bắt đầu nhớ quê cũ và có ý muốn về cố quốc. Người tù trưởng mới sai dân bộ lạc đem đá ngăn giòng sông để chặn lối chàng rể ra biển tìm về quê hương. Nhân chỗ bờ đá ngăn sông, tù trưởng cho đắp một cây thiêng làm đàn tế thần bảo hộ đất nước hàng năm. Cây cầu ấy có liên quan đến vận mệnh của bộ lạc, nên chỉ có vua và một phù thủy trợ tế mới có quyền lên cầu. Còn bất cứ ai, hễ bước chân lên đó là chạm phải uy quyền của bách thần gây nên tai họa cho nòi giống đều bị kết tội tử hình.
Hoàng tử càng ngày càng nhớ quê cha đất
tổ, nên một hôm đã liều mình lên cầu để quan sát tìm lối băng mình về xứ cũ.
Chàng bị đám quan quân gác cầu bắt được, đưa về trình tù trưởng, rồi chiếu luật
đem chàng ra xét xử. Đầu và thân chàng bị ném xuống dòng sông để tù trưởng tạ
tội với bách thần. Chàng chết rồi, người vợ son trẻ ngày ngày lên cầu than khóc
mong được chết theo chồng cho trọn lòng chung thủy. Rồi ngày qua tháng lại,
nàng hóa thành đá. Ngày nay ở thác Trị An còn có hòn đá giống hình một thiếu
phụ ngồi nhìn xuống sông. Chỗ sông lấp được người đời sau gọi là Thạch Thất
Thang.
Đến thác Trị An du khách được hòa mình vào thiên nhiên bao la
của rừng Mã Đà, thả trôi những chiếc thuyền nhỏ lênh đênh trên hồ. Khu du lịch sinh thái này giúp cho du khách quên đi những nỗi căng thẳng, để rồi
bao lo toan trong cuộc sống sẽ xuôi chiều theo dòng nước mênh mang, đem lại niềm thư thái và sự bình an cho tâm
hồn...
Khi nghe xong phần
giới thiệu trên, bạn Hoài Thanh đã cảm hứng ngâm bài thơ “TRỊ
AN: YÊU THƯƠNG NỒNG THẮM!” được “sáng
tác tại chỗ” để tặng cho các bạn tại Đồng Nai – Thành phố và các bạn đồng
hành:
“Tôi đến Trị An một buổi
chiều
Nắng vàng trải rộng biết bao
nhiêu
Rừng cây lá mới nhiều hơn
trước
Hồ yên phẳng lặng, nước
trong xanh
Trị An mộng mị rất hiền
lành
Xây niềm mơ ước, vành môi
thắm
Nghìn năm đẹp mãi thắm
không phai
Muôn niên nhớ mãi hoài
không nghỉ
Trọn đời yêu quý chỉ nơi
đây
Miền sông – Vùng núi thành
duyên mới
Sống mãi muôn đời với
tương lai
Bạn ơi! Mộng ước ngày mai
Chúng ta thề hứa: vẫn hoài
thủy chung
Đông – Tây một nẻo tương
phùng
Trị An đẹp mãi điệp trùng
ước mơ”.
20 giờ đêm, chúng tôi
mới tạm biệt Trị An để về nhà bạn Văn Thi tại xã Tây Hòa, huyện Trảng Bom, tỉnh
Đồng Nai. Vì đã khuya, chúng tôi tranh thủ đến chào và hỏi thăm đôi nét với các
thành viên trong gia đình, rồi tiếp tục “Đoạn
kết” của chương trình trong tinh thần thân ái, hiệp nhất, yêu thương của
tập thể “Bạn bè cùng lớp”.
23 giờ 30, chúng tôi
tạm biệt các bạn “Thành phố & Đồng
Nai” để trở về miền Tây. Khuya quá rồi, ai cũng thấm mệt nên chúng tôi chìm
vào giấc ngủ một cách ngon lành. Mong sao Bác tài tỉnh táo để đưa chúng tôi ra
về được bình an tốt đẹp.
3 giờ sáng thứ hai
21/5/2012, chúng tôi về tới Đồng Tháp, Bác tài cho chúng tôi vào một nhà hàng
để nghỉ ngơi ăn uống lấy lại sức khỏe, nhất là cho Bác tài được “tỉnh trí, ấm lòng, no dạ” hầu có thể
đưa chúng tôi đi trên đoạn đường còn lại đạt được kết quả “Đi đến nơi – về đến chốn”.
Ước nguyện của chúng
tôi đã hoàn thành tốt đẹp và vào lúc 4 giờ 30 chúng tôi về đến nhà an toàn sau
đúng 24 giờ (một ngày và một đêm) du
hành
“VỀ THÀNH PHỐ: TÌNH CẢM VẤN VƯƠNG!
ĐẾN TRỊ AN: YÊU THƯƠNG NỒNG THẮM!”
HOÀI THANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét